Editor: Quỳnh Nguyễn
Danh Khả lại vẫn lại là có phần sầu, lái xe đi rồi, còn lại hai người bọn họ, nếu như ngay cả cô cũng đi, lưu lại một mình Mộ Tử Khâm làm sao bây giờ?
Cho nên thời điểm một lần anh lại từ toilet ra ngoài cô đỡ anh chậm rãi bước đi vào thang máy hướng lầu 8 mà đi, nhẹ giọng nói: "Nếu không anh điện thoại người trong nhà anh đưa cho tôi, tôi giúp anh gọi bọn họ đến đây đi?"
Nghe vậy Mộ Tử Khâm bỗng nhiên liền thay đổi sắc mặt, vốn chỉ là trắng xanh, lúc này mà lại hơn vài phần u ám.
Anh hít sâu một hơi, cổ họng khàn khàn, nhưng thanh âm còn có thể miễn cưỡng làm cho người ta nghe được: "Không cần, chờ tôi... Vào phòng, chính cô ngôi xe trở về trường học, ngày mai... Ngày mai lại đi nhìn cô."
Nghe thanh âm anh yếu kém, nhìn bộ dáng anh gầy yếu, Danh Khả rốt cục chân chính hối hận, nếu đêm nay không phải cố ý chỉnh anh, làm anh bị như vậy, anh cũng sẽ không khó chịu thành cái dạng hiện tại này.
Trên thực tế quán bán hàng kia thật sự không thể ăn, nhưng cho tới bây giờ cô không nghĩ tới đem anh thành như vậy, nhớ lại nhiều lắm chính là ăn gặp thời chịu khổ sở mà thôi, ai biết anh sẽ dễ hỏng như vậy. "Vẫn lại là đi gặp bác sĩ đi?" Cô lại khuyên.
Mộ Tử Khâm lại cố chấp lắc đầu như cũ: "Không xem."
Cứ như vậy, cô nâng anh đến trong phòng, vừa mới tiến phòng anh liền đi toilet một chuyến, trở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-chi-ai-truyen-chu/3886770/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.