Editor: Quỳnh Nguyễn
Mắt Bắc Minh Dạ hơi hơi thay đổi, theo bản năng muốn đưa tay đi cứu nhưng không thể không thừa nhận giường của anh thật sự rất lớn, tay tay lại dài cũng không có khả năng cứu được.
"Đông" một tiếng, dưới giường lập tức vang lên thanh âm Danh Khả kêu đau, ngã xuống rồi, một chân cô lại vẫn treo tại mép giường lớn, lúc này đang từ từ đem cái cẳng chân kia thu hồi.
Bắc Minh Dạ hơi hơi sững sờ chốc lát, mỹ nữ a, ngã thành đức hạnh này...
Anh khụ thanh âm, đem xì gà đặt ở trong gạt tàn trên tủ đầu giường, thân hình thon dài lại gần, mặt tuyệt sắc khuynh thành của anh thò ra ở bên giường, ý cười đáy mắt giấu cũng giấu không được: "Mỹ nữ, muốn soái ca hỗ trợ hay không?"
Danh Khả theo bản năng khép hai cái đùi lại, xoa trán bị va đau.... Không tồi, lần này đụng vào bên kia mà không phải thương tổn vốn là bên kia, nếu không lúc này tuyệt đối không phải vài tiếng kêu đau có thể xong việc.
"Không cần." Anh kia là cái gì phải giúp, hương vị đùa cợt đáy mắt kia cô nhắm mắt lại đều có thể thấy rõ. Miệng nhỏ hơi hơi lầu bầu, muốn ôm oán mà lại không dám, đứng lên đi đến trước tủ quần áo gỡ xuống một bộ quần áo, cố gắng nhanh chóng đi tới phòng tắm.
Rất không dễ dàng chạy ra phòng ngủ, mặc kệ "Hỗ trợ" của anh là thật tâm hoặc là giả ý, lúc này cũng tuyệt đối không thể để cho chính mình lại rơi vào trong tay anh, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-chi-ai-truyen-chu/3886723/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.