Editor: Quỳnh Nguyễn
Kỳ thật người nhận ra Bắc Minh Dạ thật đúng là không nhiều lắm, anh cũng không vì chính mặt xuất hiện tại tạp chí buôn bán hoặc là bát quái, lần trước tới trường học mọi người cũng chỉ là vội vàng thấy anh, đại đa số người chỉ biết là tổng giám đốc tập đoàn Đế Quốc đến đây lại ngay cả gặp mặt một lần đều đã khó.
Đối với mị lực của anh, Danh Khả rõ ràng không gì sánh kịp, bởi vì mặc kệ ở nơi nào chỉ cần địa phương có anh luôn luôn sẽ có một đạo ánh mắt ái mộ sùng bái đuổi sát trên người anh.
Cô luyện thành thói quen, mặc dù có ở chung cùng anh vài ngày có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Bất quá để cho cô hơi hơi kinh ngạc là, hiện tại có một nữ hài tử bên cạnh anh, Thang Phỉ Phỉ.
Thang Phỉ Phỉ đứng ở bên cạnh anh, không biết cùng anh đang nói cái gì ngẫu nhiên lại có mấy tiếng cười thanh thúy từ hai mảnh cánh môi hồng tràn ra mỗi khi cười đến tùy ý sẽ gặp kìm lòng không đậu hướng trên người Bắc Minh Dạ tới sát vài phần.
Bắc Minh Dạ không có cự tuyệt, chỉ là an tĩnh nghe cô nói chuyện, ánh mắt thâm u, khóe môi ngẫu nhiên cũng sẽ dương lên một chút, ý cười mê người để cho nữ hài tử đi qua cơ hồ nhịn không được muốn thét chói tai. Kẻ có tiền quả nhiên thật sự đều là loại đức tình này, còn lại anh là loại này, hoa hoa công tử đã có tiền lại có diện mạo gặp được Thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-chi-ai-truyen-chu/3886711/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.