Editor: Quỳnh Nguyễn
Danh Khả ngẩn ra, nhất thời bị chặn á khẩu không trả lời được, trong lòng vừa nóng vừa giận nhưng lại tạm thời không biết lấy cái gì nói phản bác anh.
Anh tựa hồ thật sự chưa nói chỉ cần bồi anh ngủ, anh liền đem ảnh chụp San San trả lại cho cô, anh chỉ nói muốn cô tới, nếu không anh đem những cái ảnh chụp này phát đến trên mạng.
Nhưng mà ̣ cô đã cái gì đều không có đã để cho anh lăn qua lăn lại thành như vậy, anh rốt cuộc nghĩ muốn cái gì?
Tay của cô không tự giác níu chặt, vòng qua bàn trà đi đến cạnh anh, nhịn đã lâu mới không bổ nhào tới anh hung hăng đánh cho anh một trận, vẫn cầu xin như cũ.
" Bắc Minh tiên sinh, anh đã muốn tôi, có thể không cần khi dễ tôi hay không? Đem ảnh chụp San San trả lại cho tôi, xin anh."
Bắc Minh Dạ tiện tay đem tạp chí bỏ qua, hai chân đè lên nhau tựa vào ở trên ghế sofa ngẩng đầu nhìn cô: "Thật muốn ảnh chụp em gái như vậy?" Danh Khả dùng lực gật gật đầu, trước mắt rốt cục dâng lên một tia mong đợi.
"Bắc Minh tiên sinh, van cầu anh đem ảnh chụp San San trả lại cho tôi, cô chỉ là cô bé không hiểu chuyện ngẫu nhiên phạm sai lầm, có thể sau này...Sau này tôi sẽ dạy bảo cô làm người, Bắc Minh tiên sinh, cầu anh, xin anh."
Ngón tay dài Bắc Minh Dạ gõ ở trên ghế sofa, ánh mắt anh thâm thúy giống như hai vực sâu trông không thấy đáy.
Ánh mắt anh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-chi-ai-truyen-chu/3886680/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.