Vân Thù đỡ lấy Chu thị đi ra khỏi phòng khách, tuy trên mặt Chu thị có vài phần tức giận nhưng vẫn mang vài phần mong đợi, giống như đang đợi nhi tử ở sau lưng gọi mình lại, nhưng đi ra đến ngoài phòng khách thật xa, Chu thị vẫn không nghe thấy tiếng gọi như trong mong đợi, gương mặt Chu thị lập tức xụ xuống, vẻ mặt càng thêm không vui.
Vân Thù nào không hiểu, mới vừa rồi Chu thị nâng mình lên cao như vậy, nhưng thật ra chính là muốn nhi tử của mình lưu lại cho mình một nấc thang để bà leo xuống, nhưng mới vừa rồi Vân Hoằng không lên tiếng giữ lại, điều này khiến cho Chu thị nâng mình lên cao bao nhiêu thì ngã xuống hung ác bấy nhiêu, thể diện này dĩ nhiên không hạ xuống được.
Chu thị cũng không nghĩ tới nhi tử của mình lại bị nữ nhân kia đầu độc đến mức độ này, bà căm hận lẩm bẩm bốn chữ gia môn bất hạnh, nhưng cũng chỉ có thể tức phì phò trở về hoàn toàn không có kế nào khả thi.
Vân Thù đỡ Chu thị đến Vãn Phong uyển, Chu thị vẫn còn thở phì phò như cũ, thậm chí giận đến khóc ở bên đó lau nước mắt, dáng vẻ hết sức đau lòng.
Vân Thù đang suy nghĩ có cần nói vài lời trấn an gì đó với Chu thị hay không thì nghe thấy bên ngoài có người thông truyền nói rằng có bốn vị di nương tới. Vân Thù lập tức nuốt mấy lời mình định nói xuống, bốn di nương này trước ngược lại vẫn im lặng không nói, hơn nữa hiện giờ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/207132/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.