Tiền vốn xây dựng đường xi măng này không cao, những thương hộ này vì danh tiếng tất nhiên bằng lòng móc bạc ra, không tới thời gian hai ngày các tuyến đường từ Ung đô ra ngoài đều đã định xong rồi, trong các thành trấn còn lại truyền tới tiếng gió cũng tự làm như thế, hơn nữa chuyện xây dựng đường này do quân đội và những thợ thủ công kêu gọi trước đó, mỗi người chỉ cần tham gia ghi danh xây dựng đường xi măng đều có thể lĩnh trước tiền tháng một tháng, thậm chí bệ hạ cũng đã nói rõ, chỉ cần là ngân lượng thương hộ quyên ra bình thường ngoài việc để dùng xây dựng đường xi măng ra, một nửa kia chính là dùng để chuẩn bị thiết lập một quỹ, chuyên môn dùng để trợ cấp gia quyến của các chiến sĩ đã hy sinh trên chiến trường, hành động như vậy tất nhiên khiến các bách tính vui mừng không dứt, gọi thẳng nhân quân.
Vương Hằng không ngốc, hiện giờ đang là lúc Nguyên Hi Đế vui mừng bừng bừng, lại đi dội một chậu nước lạnh cho bệ hạ, nói chuyện này phải để cho Công bộ làm, đây không phải ghét bỏ tính mạng mình quá dài sao?
Vương Hằng cũng là quân thần nhiều năm với Nguyên Hi Đế, cũng rất rõ ràng điệu bộ của Nguyên Hi Đế, dùng mánh khóe như vậy để làm việc hơn phân nửa không phải là điệu bộ của Nguyên Hi Đế, hơn nữa lúc trước tiểu nha đầu Liễu gia kia vào cung sau đó không bao lâu liền xảy ra chuyện như vậy, còn có một hỏi một đáp trên cung yến, đây nói do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1255035/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.