Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Nghe mấy lời kia của Chu Bích Cầm, Chu Bích Liên cũng cảm thấy Vân Hoằng này làm hơi quá, ban đầu khi làm ra quyết định này tất cả đều là do hắn làm, cũng không ai ép buộc hắn ta phải đuổi nữ nhi của mình ra khỏi nhà, hiện giờ ngược lại tới oán trách muội muội của mình cũng hết sức không có đạo lý, nhưng dù không có đạo lý, muội tử của mình dù sao vẫn là di nương trong Vân phủ, nàng dù có lòng ra mặt muốn giúp đỡ muội tử của mình cũng thật sự không tìm được thời cơ tốt.
Sau khi an ủi khuyên giải đôi câu, Chu Bích Liên chỉ có thể nói: “Lần sau chờ mẫu thân dâng thẻ bài vào cung, ta chính là nói mấy lời với mẫu thân, để cho bà khuyên nhủ phụ thân một phen, cho dù như thế nào muội rốt cuộc vẫn là nữ nhi của Chu gia, sao có thể cho phép người ta lấn áp lên trên đầu như vậy, có Chu gia ở phía sau giúp đỡ một tay, cho dù mẹ con hai người này thật sự muốn oán trách muội cũng phải nhìn coi mặt mũi của Chu gia.”
Chu Bích Cầm lặng lẽ gật dầu, một hồi lâu sau đó mới lau nước mắt trên mặt, trong đôi mắt có phần giống như trông mong nhìn Chu Bích Liên.
Chu Bích Liên bị ánh mắt này của Chu Bích Cầm nhìn thấy hơi quỷ dị, suy nghĩ một phen sau đó cảm thấy muội tử của mình hôm nay vào cung quả quyết không phải đơn giản chỉ kể khổ như vậy với mình, muội tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1255020/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.