Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Liễu Vân Hiên bắt đầu hoài niệm tới thời điểm khi hai người này còn chưa vào cửa, tuy nói khi đó chỉ cần hắn đi uống rượu với người phụ thân chính là muốn trách phạt mắng hắn, nhưng thời điểm đó ít nhất hắn còn có thể cảm nhận được phụ thân thật lòng quan tâm hắn, nhưng bây giờ hắn đã không cảm nhận được phụ thân quan tâm, giống như Vân Thù mới là nữ nhi của ông, còn hắn chỉ là một người có cũng như không ở trong nhà thôi, một chút cũng không cần để ý đến. Nghĩ đến đây, Liễu Vân Hiên cảm thấy chán ghét với Vân Thù càng thêm nặng nề.
Ý nghĩ này, Vân Thù dĩ nhiên không biết, nếu nàng biết Liễu Vân Hiên chán ghét nàng và mẫu thân nàng nhất chính là vì Liễu Bác Ích, nàng thật tình muốn cười to hai tiếng, cười Liễu Vân Hiên hắn quả thật là một phụ khống.
Đợi đến vừa qua giờ thìn buổi sáng ngày cung yến kia, bên trong phường thêu cũng đã đưa tới quần áo đẩy nhanh tốc độ làm ra, tuy thời gian hơi gấp chút, nhưng thợ khéo cũng một chút cũng không cắt giảm nguyên liệu, Vạn Thục Tuệ cũng cho người trong phủ đi hỏi thăm, biết được mặc dù Liễu Vân Hiên không để cho người Vân Thù mang đến đo vóc dáng cắt may nhưng cũng vẫn từ người phường thêu nào đó khác chế tạo gấp gáp ra một thân quần áo mới, khi nghe được tin tức này, lúc này Vạn Thục Tuệ mới yên tâm, đối với người con riêng này, Vạn Thục Tuệ thật sự có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1255009/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.