Editor: Puck - Diễn đàn
Hai người Tạ Hoài Ẩn và Bạch Trạch Tuyên cũng có thể coi như quen biết từ khi còn cởi truồng, dĩ nhiên Lý Đàn Việt cũng chính là một người trong này, chỉ có điều hiện giờ một thành Thám hoa, một thành đại Tướng quân quản lý ba mươi vạn đại quân, tuy trên danh nghĩa nói Tạ Hoài Ẩn là một Vương gia, có được nở mày nở mặt hơn hai người này nhiều, nhưng trên thực tế, người nhìn không có tiền đồ gì nhất trong ba người lại chính là Tấn Vương Tạ Hoài Ẩn hắn.
Trong nhã gian lầu ba ở Đệ nhất lâu, ba người bắt đầu quen biết từ khi còn cởi truồng xúm lại một chỗ, vò rượu hơn nửa năm trước chôn dưới gốc hoa lê trắng mùi thơm ngát vô cùng, chính là thời điểm tốt để uống.
Trong nhã gian chính là đưa lên một vài món ăn trong ngày thường Bạch Trạch Tuyên thích ăn nhất, ba người cứ uống như vậy ôn một chút chuyện, cũng xem như vô cùng vui vẻ hòa thuận.
Một phen rượu vào miệng tai nóng, ba người kề vai sát cánh, uống đến cả người cũng cao hứng, Lý Đàn Việt bắt đầu tố khổ với Bạch Trạch Tuyên đã lâu không ở trong Ung đô, khuôn mặt hắn bị hơi rượu nhuốm đến ửng hồng nhìn qua càng môi hồng răng trắng, tươi non giống như hoa, nhưng lời hắn nói ra một chút cũng không dịu dàng giống như dáng vẻ của hắn.
“Tiểu Bạch!” Lý Đàn Việt vỗ bả vai Bạch Trạch Tuyên, sức lực kia vỗ nặng hơn rất nhiều, nếu không phải Bạch Trạch Tuyên là người luyện võ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1255003/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.