Editor: Puck - Diễn đàn
Mà người cũng cắn nát răng ngà giống vậy còn có Vân Hoằng của Tĩnh Viễn Hầu phủ. Ông vốn còn tưởng rằng mình lộ ra tiếng gió như vậy, nha đầu kia sẽ ngoan ngoãn trở lại Vân gia, ít nhất trên dáng vẻ cũng sẽ lộ ra chút ý tứ muốn trở lại Vân gia, nhưng không nghĩ tới mình đã thả ra tư thế mềm nhũn như vậy, nha đầu kia thế nhưng lại đưa ra yêu cầu như thế, muốn ông châm trà nhận sai nàng mới có thể suy tính chuyện này, đây dĩ nhiên là chuyện không thể có khả năng đối với Vân Hoằng.
Sau khi trở về Chu thị tức giận ước chừng mấy ngày thậm chí còn tức sinh ra không ít tật xấu, nằm trên giường lớn mấy ngày lúc này mới chuyển biến tốt một chút, vừa chuyển biến tốt lại nghe được Vân Thù mở cửa tiệm son phấn bán đồ hoàn toàn không phải đồ tầm thường như trong cửa tiệm son phấn ở Ung đô, làm ăn tốt đến bùng nổ, Chu thị lại buồn bực một trận, chỉ cảm giác bực bội trong ngực mình gần như đến không thở nổi, chỉ cảm thấy Vân Thù này hoàn toàn đối nghịch với Vân gia bọn họ, định không thể không tức chết bà người tổ mẫu này, bà cũng hận nàng vì Liễu gia kiếm vào rất nhiều cực kỳ nhiều tiền bạc, vốn tiền bạc này nên thuộc về Vân gia bọn họ, nàng đây không biết cảnh giác Liễu gia còn chưa tính, lại vẫn mở cửa một cửa tiệm khác làm buôn bán, lại là một cửa tiệm kiếm tiền, khi nghĩ tới toàn bộ bạc trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1254996/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.