Editor: Puck - Diễn đàn
Vân Thù vừa thẳng thắn nói vừa quan sát sắc mặt Nguyên Hi Đế, định nếu sắc mặt Nguyên Hi Đế có phần không đúng nàng sẽ ngừng không nói. Những người có tiền chỉ cần không phải vắt cổ chày ra nước, tình nguyện xây cầu trải đường, chút bạc này cũng không sai biệt lắm có thể dùng làm tu sửa đường xi măng, dù sao tiền luyện chế xi măng này cũng coi là quá cao, nhân công mới là cao nhất. Lại nói nếu Nguyên Hi Đế thật sự bằng lòng mở Thiên tẩu yến, những người kia còn không phải hướng về cái này, dù sao có thể ra mắt bệ hạ có mấy người chứ, chỉ cần những chuyện này đại khái đã đủ để cho bọn họ tài trí hơn người trong dân chúng, cũng đủ để cho bọn họ mang đi khoe khoang một khoảng thời gian. Con người mà, dù ít dù nhiều cũng có phần muốn có thể diện.
Nguyên Hi Đế nghe lời này của Vân Thù, ánh mắt nhìn Vân Thù từ kinh ngạc đã thành khiếp sợ, thậm chí hiện giờ đã biến thành rung động, ông ngược lại đã xem thường nha đầu này, tâm tư của nàng linh hoạt, phân chia đoạn đường toàn quốc, cũng là một ý định không tồi, dù sao đoạn đường này quá dài cũng khiến cho người ta cảm thấy tốn hao quá cao, nhưng sau khi phân chia ra nhìn lại cũng không dài như vậy nữa rồi, cho quyền đặt tên cũng không sao cả.
Đứa nhỏ này mới bao lớn? Tâm tư đã nghĩ tới những phương diện này rồi, Nguyên Hi Đế chỉ cảm thấy đứa nhỏ này may mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1254994/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.