Editor: Puck - Diễn đàn
Vân Thù thốt những lời này ra khỏi miệng, những Tần phi đang xem kịch vui lập tức bật cười lên, những chuyện trong Ung đô này dù sao cũng không phải chỉ một cửa cung có thể đóng kín, ở trong cung cũng đã sớm truyền đi đã sớm biết chuyện rách nát của Chu gia rồi, trước kia cũng có không ít người chê cười ngay trước mặt Chu Bích Liên, hôm nay nhìn Chu Bích Liên vốn định cho người ta hai cái bạt tai cũng một chút không chiếm được chỗ tốt ngược lại bị người quăng lại hai cái bạt tai, chuyện này đối với một số người mà nói, cũng có thể coi như là chuyện khiến cho người ta cảm thấy vui mừng.
Chu Bích Liên không nghĩ tới Vân Thù thế mà lại dùng lời của mình đánh lên mặt mình, mặt của nàng lập tức xanh đen, nếu nàng nói đúng, đó chính là thừa nhận muội tử của mình đúng là đức hạnh có thua thiệt, bị trục xuất ra khỏi nhà cũng chính là do nó tự tìm, nếu nói một câu không phải, đây cũng chính là để cho người cảm thấy nàng đồng ý với chuyện muội tử chưa qua cửa đã thất thân, nói ra khỏi miệng chính là để cho người ta cảm thấy Chu gia dạy dỗ như vậy.
“Hay cho một mồm mép miệng lưỡi bén nhọn!” Chu Bích Liên căm hận nói.
Toàn Phúc cũng nghe đồn đãi về chuyện của Chu gia, hôm nay Liên Tần ngăn ở đây, nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ không thể không cãi vã, ngược lại không phát hiện tiểu nha đầu Vân Thù này nhìn nho nhã dịu dàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1254992/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.