Editor: Puck - Diễn đàn
Vạn Thục Tuệ cười một tiếng, bà cũng không nghĩ tới có một ngày mình có thể làm đến như vậy với Chu thị, có lẽ là bởi vì Vân Thù, bà người làm mẹ dưới không nhận thức được không khỏi học chính là tính cách đó của con bé.
Nhưng sau khi Vạn Thục Tuệ nở nụ cười, nụ cười này cũng không khỏi khổ sở, trong lòng bà cũng có mấy phần lo lắng mơ hồ: “Tại sao bọn họ lại đột nhiên sinh ra ý niệm như vậy?”
Vạn Thục Tuệ một câu cũng không tin tưởng lời Chu thị nói, nếu như nói Chu thị thật lòng thương yêu Vân Thù, vậy sẽ không có chuyện lúc trước khi con bé bị Vân Hoằng ép đến không cách nào, ba cái đập tay trước từ đường và đoạn tuyệt quan hệ với Vân gia, lại nói ra lời bà không có đứa cháu gái như vậy, nếu như bà thật sự lo lắng cho danh tiếng của Vân Thù như vậy, lui về sau không tìm được mối hôn nhân tốt, bà cũng sẽ không quản không hỏi khi người Dương gia làm ra chuyện như vậy, danh tiếng Vân Thù không dễ nghe, đây là do bọn họ cái gọi là người Vân gia bức bách đến hoàn toàn không có cách nào tạo thành.
“Ở đây có gì hay mà hiểu lầm, không phải nhìn trúng mấy cửa tiệm kiếm tiền mà tiểu thư mở ra sao, có thể có suy nghĩ quật khởi như vậy, trên thực tế chính là hy vọng lui về sau nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài, nghĩ tới muốn Thù nhi tiểu thư giúp đỡ Vân gia kiếm đủ bạc lớn!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1254982/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.