Editor: Puck - Diễn đàn
Vân Thù nhìn những người kia dưới tác dụng của một câu nói của Liễu Vân Hiên lại thẳng thắt lưng lên, dáng vẻ mất hết sợ hãi, nàng cũng không nói một lời, chỉ đưa tay chạm vào vòng tay bằng men sứ khảm đá quý mạ vàng, coi như chấp nhận câu nói vừa rồi của Liễu Vân Hiên, mặt kệ hắn cho người đi ra phòng bếp dẫn người tới đây.
Liễu Vân Hiên nhìn Vân Thù, trong mặt mày dù ít dù nhiều cũng có mấy phần dương dương tự đắc, hắn chính là không thể nhìn Vân Thù ở trước mặt mình nói ra những câu nói kia làm ra những chuyện như vậy, nàng ở đây hướng về phía tôi tớ Liễu gia, nhìn ở trong mắt hắn, đó chính là cử chỉ vượt quá chức phận, bây giờ nhìn thấy Vân Thù không nói tiếng nào, cảm thấy nàng nhất định sợ hãi hoặc đã dùng hết bản lĩnh có hạn rồi, trong lòng dĩ nhiên rất vui mừng, khóe mắt càng thêm khẽ nhướng lên.
Liễu Ý Nghiên ngồi trên băng ghế trong sân, nhìn Liễu Vân Hiên và Vân Thù vừa giao thủ, dù ít dù nhiều bà cũng có mấy phần hài lòng với dáng vẻ mới vừa rồi kia của Liễu Vân Hiên. Bà vẫn nói với người cháu này, chuyện của Liễu gia nhất định không thể mượn tay người khác cho người ta làm, nhất là hai người Vạn Thục Tuệ và Vân Thù. Bà một chút cũng xem thường hai người này, nếu lại giao quyền hạn cho bọn họ, hậu viện này nói lớn không lớn, Liễu Ý Nghiên rõ ràng nhất một chút cong cong quẹo quẹo trong đó, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1254966/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.