Editor: Puck - Diễn đàn
Vân Hoằng bị Liễu Bác Ích nói như vậy ngay trước mặt mọi người, cả khuôn mặt già này của ông vô cùng không nhịn được, cả khuôn mặt rất khó coi, cũng không biết là xấu hổ hay là tức giận.
Người khác nhìn Vân Hoằng dù ít dù nhiều cũng có vài phần khinh bỉ, tuy nói hôm nay mọi người đều sáp lên náo nhiệt muốn tới nhìn náo nhiệt này, nhưng thế nào cũng không nghĩ tới muốn nói ra những lời khó chịu như vậy vào trong ngày đại hỉ, Vân Hoằng mới vừa nói như vậy cũng thật sự có phần rất không nên việc, mọi người cũng chỉ cảm thấy khó trách Liễu Bác Ích có thể từng bước từng bước một ngồi vào vị trí Ngự sử còn Vân Hoằng chỉ có thể đủ làm một Hầu gia không có thực quyền gì nhận không bổng lộc, tính tình như vậy, cũng xem như Liễu Bác Ích tính khí tốt không lập tức đuổi ông ta ra ngoài.
Vân Hoằng nặng nề hừ một tiếng, mới vừa mở miệng nói Liễu Bác Ích này chẳng qua chỉ đúng là nhặt một đôi giày rách ông đã không cần nữa thì thấy Tạ Hoài Ẩn ở bên cạnh lạnh lùng đưa mắt nhìn lại.
Đối với Tấn Vương, Vân Hoằng dù ít dù nhiều cũng rất không muốn gặp, nguyên nhân này cũng không kỳ quái, Tấn Vương trông coi hộ bộ, mỗi khi cần dùng bạc, Tạ Hoài Ẩn chính là muốn cắt một chút bạc bổng lộc trên người bọn họ, đây nếu chỉ như vậy, thật sự cũng không phải là chuyện gì. Trong ngày thường Tấn Vương cũng xem như hết sức hiền hòa, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1254948/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.