Thì Nhan không có tâm tình, cũng là không muốn đi, "Buổi tối muốn làm việc, về nhà ăn mỳ ăn liền là được."
Trì Thành dừng lại, tay đè ở trên hộp số, sẽ phải quay đầu, nhưng đột nhiên lông mày anh trầm xuống, dứt khoát tiếp tục đi về phía trước. Xe Trì Thành dừng ở quán cơm thường đi.
Thì Nhan không muốn xuống xe, anh liền thay cô mở cửa xe, cũng chờ ở bên ngoài, cô lúc này mới bất đắc dĩ cùng anhđi vào, tư thái miễn cưỡng.
Đang ăn, điện thoại di động của anh rung , Trì Thành nhìn điện thoại di động một cái, lại liếc nhìn cô một cái, đứng dậy ra ngoài nghe.
Thì Nhan thấy thế, lúc này thì để xuống chiếc đũa, chờ anh tiếp điện thoại xong trở lại, cô nói: " Tôi ăn no rồi."
Nói xong cũng đứng dậy muốn đi, bỗng dưng cánh tay căng thẳng, bị anh kéo lại.
"Ầm ĩ đủ chưa?" Thanh âm của anh thấp, có thể nghĩ ra biểu tình ra sao.
"Mới vừa rồi ai gọi điện thoại cho anh?"
". . . . . ."
"Nhiễm Khiết Nhất?"
". . . . . ."
"Cô ấy tìm anh làm gì?"
Thì Nhan muốn bỏ tay anh ra, thoát không nổi, lại đá anh, Trì Thành chếch thân tránh, theo cô ngồi xuống, chợt đem đai lưng áo khoác của cô rút ra, đảo mắt liền đem đôi tay cô cột vào trên ghế ngồi.
"Buông tôi ra!" Cô tránh không được đai lưng, cả người ngồi ở chỗ đó làm ầm ĩ.
Trì Thành đã ở đối diện ngồi xuống, cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mat-tinh-yeu/2325638/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.