Thì Nhan cũng không biết mình làm thế nào trở lại trong xe, cô có chút thất thần, một hồi lâu mới nhớ muốn từ trong túi xách lấy điện thoại di động ra, gọi cho Trì Thành. 
Không đợi bao lâu liền tiếp nhận, Thì Nhan tận lực để cho giọng mình bình tĩnh: "Anh ở chỗ nào ?" 
Nói lời này, thì trong đầu cô chỉ có một thanh âm, lạnh lẽo đến tận xương tủy: nếu như anh gạt em, nếu như anh gạt em, nếu như. . . . . . 
Trì Thành bên kia cũng không có truyền đến tiếng ồn ào, có lẽ ở trong xe, thanh âm của anh cũng vững vàng : "Đứa bé ở bệnh viện ngây ngô đến thật buồn bực, anh mới vừa hết bận chuyện của công ty, thuận đường mang nó ra ngoài xem phim." 
". . . . . ." 
"A lô? Thì Nhan?" 
Thì Nhan nhìn mình qua gương bên trong xe, mắt hồng, cô có chút bối rối, vội vàng tìm chút đồ đến xem: "Không có việc gì, chính là nói cho anh biết em có công việc phải bận rộn, phải ở công ty làm đến rất khuya." 
"Có muốn hay không anh đi đón em ?" 
Thì Nhan không có lên tiếng nữa, trực tiếp đem điện thoại đặt xuống. 
****** 
Tịch Thịnh vừa nghe thấy tiếng chuông cửa liền chạy như bay ra, "Hoắc" kéo cửa ra: "Thế nào trễ như thế mới trở về? Em đều sắp đói. . . . . ." 
Hắn nửa đường nín thinh, chỉ vì người ngoài cửa này rất không thích hợp, quanh thân đều là áp suất thấp. Tịch Thịnh thấp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mat-tinh-yeu/2325636/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.