Tịch Thịnh nghĩ tới nghĩ lui vẫn không tìm được đáp án, chỉ đành phải nói sang chuyện khác: "Rốt cuộc chịu làm hôn lễ? Em còn tưởng rằng hai người muốn giấu lễ cưới cả đời."
"Là ý của anh ấy." Thì Nhan qua loa cười một tiếng.
Tịch Thịnh chậc chậc thán, khóe mắt cong cong, là độ cong vui sướng: "Nên nói, gả cho người này thật đáng giá."
Thì Nhan khó tránh khỏi kinh ngạc, cô cũng muốn nghe nhiều nghe thanh âm phản đối: "Ban đầu em không phải nhìn anh rể đều không thuận mắt sao? Thế nào đột nhiên lại nói tốt vậy?"
Con mắt Tịch Thịnh xoay chuyển, lời nói lấy lòng tiện phát ra: "Thì là em hiểu lầm anh ấy, cho là nhiều tiền ăn chơi mà thôi, chị không phải cũng ghét nhất những người như vậy sao? Nhìn không ra anh ta đối với con bạn cũng tốt như vậy, cũng đủ thấy anh ta là người tốt rồi...! Chứ đừng nói anh ấy đối với chị tốt bao nhiêu."
Động tác uống nước của Thì Nhan ngừng lại mấy giây mới tiếp tục, cúi đầu, không cho em trai nhìn thấy vẻ mặt của mình.
Nhưng cô nhìn thấy mình —— đá cẩm thạch chất liệu nổi bật bóng người tại quầy rượu lên, ảnh phản chiếu rõ mặt của cô không hiểu sao lại cứng ngắc.
Tịch Thịnh thuận miệng mà nói, nói ra một câu như vậy liền thôi, thay đổi hỏi mình hơn chủ đề cảm thấy hứng thú , "Đồ cưới chị định tính thế nào? Chúng ta bây giờ còn khó khăn về tài chính, chuyện như vậy cũng không thể cho anh ấy biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mat-tinh-yeu/2325628/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.