Ngân hàng của Thu Hương tổ chức khám sức khoẻ định kỳ cho cán bộ nhân viên, cô cũng được tham gia. Điều trùng hợp là nơi khám lại chính là bệnh viện mà Minh Nhật đang làm việc.
Thu Hương không nói với anh nhưng không rõ anh đã biết bằng cách nào mà lúc này người ngồi ở bàn lấy máu xét nghiệm lại là anh. Vốn dĩ bác sĩ chuyên khoa như anh sẽ không làm công việc này, nhưng lúc này anh lại khoanh tay ngồi ở bàn lấy máu nhìn cô cười.
“Chào cán bộ tương lai, chờ mãi mới thấy em”
“Ơ, anh làm gì ở đây ạ? Không phải anh bên chuyên khoa nội tiết sao ạ?”
“Cố tình sang đây tăng ca chờ gặp em đó. Em đi khám ở đây mà cũng không nhắn cho anh một cái tin nào”
Lâu nay họ vẫn nói chuyện qua tin nhắn thường xuyên, anh sẽ cài cắm thêm vài câu quan tâm hay trêu chọc khiến cô phải xoá đi nhập lại mấy lần mới dám gửi tin trả lời. Anh cảm thấy cô đã coi anh là người thân thiết rồi nhưng dường như chưa phải. Cô sang đây cũng không báo với anh, là không muốn gặp anh nói thêm vài câu hay sao? Làm anh nghe tin thì phải nhanh chân chạy sang khoa khám bệnh nhờ vả mãi được họ đồng ý để anh làm việc này.
“Không ạ, không ạ, em sợ làm phiền lúc anh đang bận thôi” cô vội phủ nhận.
“Được rồi, để anh xác nhận lại thông tin nhé. Trương Dương Thu Hương, nữ, 21 tuổi, cao 1m65 nặng 48kg đúng chưa nào?”
“Dạ”
“Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mat-em/2946225/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.