Từ lần đó mẹ không còn bỏ mặt tôi một mình nữa. Mẹ bắt đầu quan tâm tôi hơn, đôi khi ba về mẹ sẽ vui vẻ, nụ cười của mẹ luôn nở trên môi làm tôi rất thích. Nhưng khi ba không ở nhà mẹ nói với tôi nhưng câu nói rất lạ.
- Tại sao mầy không phải con trai. Nếu mầy là con trai tao không phải khổ như vầy rồi. - mẹ ngồi nhìn tôi ngẩn người rồi nói như vậy.
Lúc này tôi chưa hiểu vì sao mẹ lại nói như vậy chỉ khó hiểu nhìn mẹ rồi cười. Mẹ cũng nhìn tôi rồi cười. Lúc này không biết trong đầu tôi nghĩ gì nữa, có thể là: Mẹ thật đẹp chăng.
Nhưng cũng từ lúc này bắt đầu mẹ dần dần có những biểu hiện lạ, hành động cũng lạ nữa. Mẹ thường hay ở trước mặt tôi nói ba tôi có người đàn bà khác, không cần mẹ cũng không cần tôi_ đứa con gái vô dụng không biết làm gì. Không chỉ nói với tôi mẹ còn đi xung quanh nói với mọi người, ai cũng khuyên mẹ đừng nghĩ nhiều, ba tôi không phải người như vậy. Vì được mọi người khuyên nên mẹ cũng đỡ suy nghĩ nhiều phần nào. Nhưng vì di chuyển sự chú ý mẹ bắt đầu làm nhiều hơn, đôi khi cũng dành nhiều thời gian bắt đầu dạy tôi đếm số, làm toán. Lúc này mẹ trong mắt tôi là một người rất lợi hại, cái gì mẹ cũng làm được còn ba thì không, ba chỉ biết kiếm tiền không thương tôi.
Cứ như vậy đến năm tôi 4 tuổi ba tôi thường xuyên về nhà hơn. Trước đây cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mat-ban-than/2743009/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.