Sau hôm học viết đầy gian khổ ấy thì sau đó cứ có bài tập viết về nhà là tôi lại bị đánh. Nhưng không sao, mẹ nói rồi: Muốn làm chị hai tốt phải học giỏi, phải bị đánh dạ tróc thịt bong thì sau này mới biết thương em, mới biết dạy em học. Mẹ nói tôi đều nhớ nha, nhưng không thể đánh em được, phải thương em, tôi không đánh em đâu hihi. 
Thời gian đi học thật vui ghê, cô lúc nào cũng dịu dàng với tôi, cô còn rất kiên nhẫn dạy tôi viết chữ nữa. Mỗi lần tôi không biết viết, viết sai cô sẽ hướng dẫn lại cho tôi viết đúng, cô không có đánh tôi như mẹ. Nhưng tôi thấy rất khó hiểu, không phải mọi người hay nói: Mẹ là cô giáo, cô giáo như mẹ hiền sao? Tôi thấy không đúng gì cả, mẹ sẽ làm cô giáo nhưng cô giáo không giống mẹ a, cô không đánh tôi như mẹ á. Thật khó hiểu quá đi. 
Cô giáo dạy tôi mỗi sáng thức dậy phải dùng bàn chải đánh răng cho thật sạch, rửa tay bằng sà phòng cho tay không có vi khuẩn để khi ăn chúng sẽ không chui vào bụng nhỏ của tôi. Nhưng, tôi không có bàn chải a, kem đánh răng nữa. Thế là tôi liền hỏi mẹ, mẹ trả lời tôi rằng: 
- Mua cái đó làm gì tốn tiền, pha chút nước muối rồi lấy tay chà chắc răng được rồi. - Nói rồi mẹ bỏ đi không nhìn tôi nữa. 
Tôi rất muốn nghe lời cô giáo dặn nhưng tôi không thể làm trái lời mẹ a. Ba nói rồi, tôi là con cả phải biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mat-ban-than/2743003/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.