Hai người lặng lẽ đến gần căn nhà có ánh đèn hắt ra ngoài song, chăm chú dỏng tai nghe động tịnh bên trong nhà.
Sau một chặp, nghe có tiếng bước chân, rồi vang lên một giọng nói quen thuộc:
- Lão Tần, tối hôm nay có khách quý đến chơi, môn chủ có dặn, phải sắp đặt một bàn tiệc linh đình, ông hãy lo liệu giùm nhé.
Cao Phong, Lôi Vũ đều rúng động trong đầu "Đây chẳng phải là giọng tên Lưu Nhị Đản sao? Quý khách? Hòn đảo này đón tiếp khách khứa quý vào hạng nào thế?
Lập tức nghe tiếng lão Tần hỏi ngay:
- Khuya khoắt thế này, còn đón tiếp quý khách từ đâu đến vậy?
Lưu Nhị Đản quát lên:
- Chuyện này đâu đã đến ông quản? Có nhiều chuyện mà biết cho lắm chỉ tổ tổn thọ, ông hiểu chưa?
Gã làm lão Tần liền miệng vâng dạ, y không dám hó hé hỏi thêm mấy câu thừa thãi kiểu đó nữa, rõ ràng đang làm ra vẻ bận rộn.
Chờ thêm một lúc nữa, nghe có tiếng bước chân đi xa dần, ắt hẳn tên Lưu Nhị Đản đã rời khỏi căn nhà ấy mà đi mất rồi.
Lôi Vũ đưa tay ra hiệu cho Cao Phong, ý bảo muốn bám gót theo.
Khi Cao Phong hiểu ý lão rồi, gã gật đầu đồng ý.
Hai người rời xa khỏi khung cửa sổ, ra đến sân trước, dưới ánh trăng nhàn nhạt, quả nhiên thấy bóng hình Lưu Nhị Đản đang rảo bước trên một con lộ nhỏ phía trước.
Biết tên Lưu Nhị Đản này võ nghệ tầm thường, họ lập tức thấy yên tâm hơn lên, gấp rút rượt theo y.
Tên Lưu Nhị Đản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-kiem-hoa-huong/3859149/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.