🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhìn Đường Cầm đi vào nhà, Cao Phong biết, nếu gã cũng đi theo xin xỏ giùm, sẽ bị kết quả ngược lại, gã bèn lắc đầu, liếc nhìn Chương Lập, thở dài.

Chương Lập thấy Cao Phong cũng vô phương giúp mình, hắn biết mệnh hệ chẳng còn bao lâu, buồn quá, hắn bèn y như cũ, nhào lăn ra đất khóc lóc.

Cao Phong nghe tiếng khóc mà não lòng, gã bèn đi lấy cây rìu, đem ra sân trước bổ củi.

Bổ được một đống củi to, khắp mình mướt mồ hôi, Cao Phong nghỉ tay, chợt gã phát hiện Chương Lập đã ngưng khóc từ hồi nào, hắn đang nằm ngay đơ trên sân đất, gã bèn tự hỏi "Chết rồi sao?".

Gã bèn bước đến gần, nghe tiếng hắn hô hấp, thì ra hắn đã ngủ say mất rồi.

Đến tối, sau bữa cơm chiều, Cao Phong đang tán gẫu cùng Đường Cầm, thì nghe Chương Lập thức giấc.

Gã trông thấy Chương Lập mình mẩy bê bết bùn, mặt bẩn thỉu, nom còn tệ hại hơn một tên ăn mày.



Vốn tâm địa thiện lương, Đường Cầm biết hắn đang đói, cô nhìn vào ánh mắt khẩn cầu của Cao Phong, hiểu ý gã, cô bèn đem cơm nước ra cho Chương Lập.

Hệt một con chó đói, được bát cơm, Chương Lập ăn lấy ăn để.

Về khuya, Cao Phong vẫn như cũ, ra ngủ trầm mình dưới suối.

Chương Lập tuy gần tới số, nhưng so với Cao Phong, hắn còn sướng hơn, còn được vô ngủ kế bên đống rơm sau hè.

Giữa trưa hôm sau, thừa dịp Đường Cầm bận tra khảo sách vở, Cao Phong rón rén đến gần Chương Lập, rỉ tai hắn:

- Ngươi thực ra còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-kiem-hoa-huong/3859119/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.