Cao Phong trong lúc tinh thần phân tán, thì đã để mất thế thượng phong, lòng hắn kinh hoảng, biết mình nếu còn lơ đãng nữa, có thể sẽ bị nguy tới tánh mạng, hắn bèn tập trung tinh thần, dùng hết toàn lực chiến đấu, lúc này cuộc chiến giữa hai người đã trở lên quân bình.
Còn phía Lưu Hàn Bách đại chiến với hai người Hoa gia, y đã chiếm thế thượng phong, tâm tình vui vẻ thoải mái, liếc mắt thấy Tuệ Lâm đã thoát khỏi cảnh nguy khốn, y càng vui mừng hơn và thầm nghĩ: “Chỉ cần ta đánh ngã hoặc làm bị thương một trong hai người này, nhất định tinh thần Cao Phong sẽ rối loạn, lúc đó sư thúc càng có hy vọng thủ thắng hơn.” nghĩ đến đây, y liền chuẩn bị xuất chiêu hung hãn để tấn công, thì chợt nghe phía sau có một giọng nói âm trầm từ đằng xa quát lại: “Đồ tiểu nhân không biết xấu hổ, trận đấu đang đến hồi gay cấn, thì bị ngươi phá rối!”
Lưu Hàn Bách có chút bất ngờ, quay đầu lại nhìn, thì thấy từ trên cây đại thụ đằng xa phóng ra một bóng xám, thân hình người này nhanh nhẹn, như phi yến lăng ba, bay bổ nhào tới phía y.
Nhìn thấy người áo xám khinh công tuyệt diệu như thế, Lưu Hàn Bách làm sao không kinh hãi cho được, chính lúc y đang sững sờ, thì người áo xám đã phóng chưởng đánh tới.
Lưu Hàn Bách dẫu sao cũng là cao đồ của Thiếu Lâm, tuy kinh hãi nhưng không hỗn loạn, hữu chưởng xuất chiêu “Bài Sơn Đảo Hải” (dời núi lấp biển),dùng hết lực toàn thân, kịp thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-kiem-hoa-huong/3859075/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.