Sau khi Đinh Hiểu Lan chạy ra khỏi sảnh, mặc dù trong sảnh vẫn còn vài trăm tân khách, nhưng nó dường như đã biến thành vắng lạnh, mọi sự vui vẻ tựa như đã theo nàng bay ra khỏi Đinh gia trang.
Người áo xám giống như âm hồn người chết, không biết đã biến mất tự bao giờ.
Ngay vào thời khắc này, Cao Phong trong ánh mắt mọi người trông giống như một quái vật, mỗi khi có một ánh mắt nào quét qua, hắn đều có cảm giác như bị kim châm chích.
Đinh lão phu nhân có thiên tính hiểu và cảm thụ nội tâm người khác, bà thở dài nói với Cao Phong: “Phong nhi, sự tình của con với Hoa gia và Đinh Hiểu Lan ta không hiểu rõ, nhưng dựa vào nhân phẩm của con, ta vẫn tin là con có lý lẽ riêng của mình, bây giờ sự việc đã như thế, trước mắt con có tính toán gì không?”
Giọng Cao Phong nhỏ đến nỗi cơ hồ như chỉ có mình hắn nghe: “Con nghĩ …..” hắn đưa mắt nhìn hai người Hoa gia.
Hoa Vân Tàng và Hoa Tàng Diễm cũng đang nhìn hắn, gương mặt hai người lộ vẻ kinh ngạc, vì không ngờ sự việc lại diễn tiến như thế.
Đinh lão phu nhân nói: “Con định sẽ đi chung với người của Hoa gia?”
Cao Phong gật đầu.
Đinh lão phu nhân thở dài: “Như vậy cũng tốt, nếu rảnh con nhớ về thăm nghĩa mẫu.”
Cao Phong lại gật đầu.
Đinh lão phu nhân không nói thêm nữa, bà cùng với mấy nha hoàn quay về phòng.
Cao Phong, Hoa Vân Tàng và Hoa Tàng Diễm cùng rời khỏi Đinh gia trang, ngoại trừ Đinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-kiem-hoa-huong/3859064/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.