Đêm, hơi có gió, trời càng lúc càng tối, mưa lất phất rơi.
Đinh Hiểu Lan đi đi lại lại trước cửa trang đã gần một thời thần, mái tóc đen huyền của nàng ướt sủng nước mưa, nước mưa bắt đầu chảy xuống trán, nhưng nàng vẫn không quan tâm, lúc này lòng nàng nóng như thiêu đốt, nàng đang chờ đợi sự phán quyết cuối cùng quyết định cuộc đời mình.
Cuối cùng, không xa nghe có tiếng bước chân quen thuộc vọng lại, bất chợt lòng Đinh Hiểu Lan đang thấp thỏm lo âu bỗng nhiên biến thành sợ hãi, một thứ sợ hãi khó diễn tả thành lời.
Lúc nàng nhìn thấy nét mặt của ân sư và Cao Phong thâm trầm nghiêm túc, thì cũng là lúc tim nàng như lặn sâu vào đáy biển thăm thẳm.
Nàng ngây người ra, run rẫy bước về phía trước, lòng vẫn ôm ấp một tia hy vọng: “Sư phụ, thế nào rồi? Lưu gia họ nói sao?”
Chu Bằng chân vẫn rảo bước: “Vô nhà rồi hãy nói.
”
Mọi người vào khách sảnh, Đinh lão phu nhân và Đinh Tương Long cũng đang đợi ở đó.
Đinh Hiểu Lan bước vào sau cùng, nàng thấy Cao Phong đưa mắt nhìn mẫu thân rồi lắc đầu.
Chu Bằng ngồi xuống ghế, thở dài nói vói Đinh Hiểu Lan: “Sư phụ đã tận hết sức rồi, nghĩ đi nghĩ lại, nguyên nhân bắt nguồn từ con mà ra, thái độ của Luu gia rất kiên quyết, nếu như bây giờ ta giải trừ hôn ước với họ, nhà họ Lưu nhất định sẽ căm hờn ta gấp bội, lúc đó Đinh Lưu hai nhà như nước với lửa, nhìn xa mà nói, hai phái Thiếu Lâm và Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-kiem-hoa-huong/3859041/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.