Đinh Hiểu Lan lạnh lùng cười: “Huynh không còn gì để nói nữa hay sao?”
Thật ra Cao Phong không còn gì để nói, cho dù một chữ cũng bằng thừa.
Lòng hắn rất minh bạch, nếu quả thật đem Hoa Hương Lăng thay vào chỗ Đinh Hiểu Lan, hắn sẽ lập tức đưa nàng xa chạy cao bay, ném bỏ sau lưng tất cả vinh hoa trần thế, kể cả danh tiếng võ lâm mà hắn trân quí hơn sinh mạng.
Hắn đột nhiên thấy mình quá ích kỷ, rất bỉ ổi, vô liêm sĩ, và rất đáng thương hại.
Khó nói bản tính mình rốt cuộc sẽ như thế nào.
Đinh Hiểu Lan ngước mắt nhìn hắn, nói: “Huynh không cần phải buồn bã, thật ra đây mới là mặt chân thật của con người, muội và huynh đều giống nhau, muội đối với huynh cũng giống như huynh đối với Hoa Hương Lăng, sự thật là vậy không ai có thể thay đổi được.
”
Cao Phong thở thật dài, nói: “Muội nói không sai, con người lập trường đã khác nhau thì cách cảm thụ cũng khác nhau, nhưng đến khi cùng chung một cảnh ngộ, kết quả của cách giải quyết và ý nghĩ dĩ nhiên sẽ không giống nhau.
Muội đối xử với ta tình thâm như thế, còn ta lại phụ lòng muội.
”
Đinh Hiểu Lan nói: “Do đó nói đi nói lại, cách thức duy nhất là đem muội gả cho Lưu Hàn Tùng.
”
Nàng tựa như cười nhưng không phải cười, tiếp tục nói: “Không sai, cách thức này sẽ giải quyết tất cả, nhưng kẻ đáng thương hại nhất vẫn là muội, ban đầu muội cho rằng mình sẽ có một đời sống thật hạnh phúc, nhưng nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-kiem-hoa-huong/3859032/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.