Dương Bảo Thiên nói: “Như vậy tốt lắm, rất hợp với ý ta!” Nói xong lão giơ tay về phía một đạo sĩ nói: “Chí Hoa, mang kiếm lại cho ta.”
Tên đạo sĩ khiêng kiệu vội lấy từ trong kiệu ra một thanh bảo kiếm, cung kính mang lại .
Dương Bảo Thiên rút kiếm, đưa ngón trỏ búng vào thân kiếm sáng loáng như tuyết, âm thanh chấn động phát ra tiếng vo vo, rõ ràng là một bảo kiếm.
Lão ta sẵn trớn múa chiêu thức “Tiếu Chỉ Nam Thiên”, rồi nói với Cao Phong: “Mời xuất chiêu!”
Cao Phong chẳng chút khách sáo, đưa tay rút kiếm, kiếm vừa rời khỏi vỏ, một chiêu “Kinh Long Phi Thiên”, như ánh chớp cầu vồng, đâm vào ngực trái đối phương.
Dương Bảo Thiên không dám khinh địch, vội chuyển mình sang phải, đồng thời đánh ra một chiêu.
Kiếm chiêu Cao Phong chưa tới đích, thế kiếm đã chếch xuống, hắn cũng nghiêng người theo kiếm, vẫn là chiêu “Kinh Long Phi Thiên”, đâm chéo vào hông trái đối thủ.
Dương Bảo Thiên kinh hoảng, trong kiếm quang lấp loáng, đột nhiên thân lão giống như con linh xà, mềm dẻo không xương, uốn éo tránh né.
Lão ta phá chiêu như vậy, khiến Cao Phong cũng cảm thấy ngạc nhiên, sau khi đã thăm dò, hắn ngửa người xuất kiếm, vẫn chỉ một chiêu “Kinh Long Phi Thiên” như muốn chặt đứt cổ chân đối phương, tiếc rằng võ nghệ đối phương quá cao, nghe danh đã lâu bây giờ mới chạm trán, chân lão nhanh nhẹn đá vào thân kiếm đối phương để phá chiêu.
Hai người đấu với nhau qua ba chiêu đã khiến cho mọi người bên ngoài phải sững sờ kinh ngạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-kiem-hoa-huong/3859019/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.