Đinh Hiểu Lan quay người lại, rút trường kiếm, nói: “Vị đạo trưởng nào muốn lãnh giáo trước.
”
Mấy gã đạo sĩ thấy không thể tránh khỏi việc giao chiến, bèn thì thầm thương lượng với nhau vài câu.
Đạo sĩ hơi mập bước ra, nói: “Nếu chúng ta thắng, cô nương có chịu trung thành với Giáo chủ giáo phái ta?”
Đinh Hiểu Lan thầm nghĩ: “Mấy tên đạo sĩ này mình không biết gốc gác, nếu đánh không thắng có phải phiền phức không? Tốt hơn hết không nên đáp ứng.
” Nàng nói: “Các vị đánh thắng trước rồi hãy nói.
”
Đạo sĩ cao gầy nói: “Tỷ võ phân cao thấp đều có luật riêng, cô nương nói như vậy chẳng có ý nghĩa gì.
”
Đinh Hiểu Lan đang định nói tiếp, thì Cao Phong bước ra nói: “Tiểu muội, để huynh và bọn họ đánh nhau trước, nếu không xong mới tới phiên muội.
’
Đinh Hiểu Lan cười nói: “Cũng được, ca ca.
” Tiếng “Ca ca” này nàng nói rất ngọt ngào, nàng nghĩ: “Chàng cũng biết quan tâm tới mình, sợ mình tỉ võ với đám đạo sĩ vô danh này có phần nguy hiểm chăng.
”
Đạo sĩ cao gầy thấy có nam nhân đòi xuất chiến, lòng gã hơi cảm thấy kinh ngạc, nói: “Ngươi không nên xen vào việc cô ta.
”
Cao Phong sớm đã không bình tĩnh, lạnh giọng nói: “Nếu các ngươi thắng, lúc đó hãy xen vào! Thôi không nhiều lời nữa, mau xuất chiêu!” Hắn rút trường kiếm, đưa vỏ kiếm cho Đinh Hiểu Lan giữ.
Đạo sĩ cao gầy đưa kiếm thi lễ, tay trái cầm kiếm quyết, cổ tay phải lật ra, một đường kiếm đã lao tới ngực Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-kiem-hoa-huong/3859016/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.