”Ma ma à, người nhanh đi Thư Huyên Viện báo cho Văn Thanh một tiếng, nói ta đã tỉnh dậy rồi, để em nó đỡ lo.” Cẩm Sắt hàn huyên với Vương ma ma hai câu rồi nhân thể dặn dò bà.
Vương ma ma đáp ứng, vội vã dặn dò Bạch Hạc sang Thư Huyên viện, nơi em trai Cẩm Sắt ở thông báo, trong khi đó Bạch Chỉ đã đặt chiếc bàn con lên trên giường, xếp từng món ăn một lên bàn. Cẩm Sắt hôn mê liên tiếp 3 ngày nên một chút sức lực cũng không có, lại nhiều ngày chỉ uống độc thuốc đắng nên lục phủ ngũ tạng cứ như bị ngâm trong thuốc đắng triền miên vậy.
Tuy nhiên cảm giác cay đắng này lại làm trong lòng nàng dâng lên từng cơn ngọt ngào, nàng dù cực đói nhưng cũng không quan tâm đến khẩu vị thường ngày, chỉ nghĩ đến em trai nên thấy cực kỳ vui sướng, bất tri bất giác đã ăn hết hai bát cháo to, một đĩa rau, thêm năm, sáu miếng bánh ngọt, Vương ma ma thấy nàng ăn liên tục không ngừng thì sợ nàng vì nhiễm bệnh đã lâu, ăn nhiều sẽ làm dạ dày phải hoạt động mệt mỏi thì lúc này mới khuyên nàng dừng lại.
Chờ nàng súc miệng xong, Bạch Hạc đi ra ngoài cũng đã quay về, cúi người bẩm báo: “Nô tỳ đến Thư Huyên viện thì chỉ gặp được Bạch Ngọc tỷ tỷ, Bạch Ngọc tỷ tỷ nói sáng sớm hôm nay tiểu thiếu gia đã ra ngoài với Tứ thiếu gia, hiện giờ còn chưa trở về“.
Cẩm Sắt nghe thấy thế thì trái tim như rơi đánh bộp xuống, quả nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-gia-vong-toc/2392200/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.