Cẩm Sắt nghe vậy thì nét cười vụt tắt, đôi mắt sáng ngời vẫn trongveo như thế nhưng chứa đầy vẻ châm biếm, ánh mắt nàng có vẻ hơi lạnh lẽo nhưng càng trong trẻo sáng rỡ.
Liễu ma ma thấy Cẩm Sắt không nói gì thì khó hiểu nhìn lướt qua mặt nàng nhưng không phát hiện ra manh mối gì, chỉ thấy tiểu thư trông thật xinh đẹp nhưng không hề tỏ ra vui mừng phấn khích. Bà liền thấp thỏm khôngyên, sau đó nhìn sang Vương ma ma, Vương ma cũng cười tươi rạng rỡ rồinói bằng giọng đầy chân thành: “Thế tử và tiểu thư vốn là thanh mãi trúc mã, tình cảm dành cho nhau không thể so với người thường.”
Cẩm Sắt nghe thế thì cười càng dịu dàng, từ xưa đến giờ tình cảm nam nữtrọng nhất một chữ “tình”, cho tới bây giờ đều phải có “tình” thì tìnhcảm mới có thể tồn tại lâu dài, mà trên đời này, “tình” lại là thứ dễdàng thay đổi nhất. Kiếp trước Tạ Thiếu Văn tỏ ra vô cùng yêu thươngnàng, nhưng chưa đến ba năm, tình ý của hắn đã hầu như không còn, cho dù Diêu Cẩm Ngọc chọc phá bằng mọi cách thì không thể phủ nhận rằng chínhTạ Thiếu Văn mới là kẻ bạc tình bạc nghĩa.
Tạ Thiếu Văn mang tiếng yêu nàng mà lừa gạt nàng, vì ham muốn cá nhân mà chiếm đoạt nàng, hủy hoại cuộc đời nàng, sau đó vì không chiếm đượctình yêu, hắn mang danh yêu thương nàng mà giận nàng ghét nàng, tổnthương nàng bỏ rơi nàng, loại đàn ông này so với kiểu người vô tình bạcbẽo lạnh lùng cay nghiệt thì càng đê tiện vô liêm sỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-gia-vong-toc/2392183/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.