Khi Cẩm Sắt tiến vào Kiều Tâm viện, Diêu Cẩm Hồng đã được nha hoàn thông báo ra đón ngoài cửa.
Hôm nay Diêu Cẩm Hồng hiển nhiên cũng dày công ăn vận trang điểm,nàng ta mặc trang phục sắc cam, áo thêu hình hoa ngọc lan trắng, bênhông đeo thắt lưng màu tím, bên váy dắt ngọc bội Bạch Liên đính tơ, váylụa thêu hạnh hoa màu ngà tinh xảo. Tóc được buộc lại một ít bằng dâyvàng vòng từ sau đầu ra trước trán quấn vào búi tóc kiểu Lưu Vân*, bênthái dương cắm một cây trâm hoa khảm hồng ngọc nạm vàng.
Nàng ta gây cho người đối diện ấn tượng ban đầu là một cô thiếu nữnhanh nhẹn hoạt bát, khuôn mặt tròn trĩnh, mày mỏng như hàng liễu, mắtmột mí nhưng sáng rỡ, khuôn mặt dù không xinh đẹp nhưng được trang phụcbù lại nên toàn thân toát lên vẻ xinh đẹp thướt tha.
Thấy cỗ kiệu vào đến sân, nàng ta nhoẻn miệng cười lảnh lót bướcxuống bậc thang, đỡ Cẩm Sắt ra khỏi kiệu, lanh lảnh nói: “Vừa mới ngheKim Châu nhắc Tứ muội muội tỉnh lại, chị còn đang tính xem có nên đếnthăm em không, chỉ sợ làm phiền em nghỉ ngơi, không ngờ em lại tự mìnhtới đây, em đúng là vị khách hiếm khi mới tới, mau để chị nhìn một cáixem nào… Trông sắc mặt vẫn còn tái nhợt lắm, sao không nằm nghỉ chokhỏe. A, xem đầu óc chị này, Tứ muội chắc chắn muốn chúc thọ lão tháithái nên mới cố gượng dậy phải không? Thảo nào thường ngày bà nội lúcnào cũng khen em làm chị cũng phát ghen tỵ, hiện giờ trông em gái thếnày, từ nay về sau bà nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-gia-vong-toc/2392173/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.