Cẩm Sắt mặc bộ trang phục màu đỏ đính kim tuyến thêu chìm hải đườngkết hợp với đôi giày bằng gấm, khoác áo choàng màu hồng đào in hình hoacỏ kết hợp với làn váy lụa thêu trăm con bươm bướm, trên đầu chỉ vấn một búi tóc Song Loa đơn giản, cắm trâm Kim Bộ Diêu hình hoa hải đường nạmvàng trông hoạt bát đáng yêu. Trên cổ đeo chuỗi ngọc trường mệnh, toànthân toát lên vẻ trang nhã tinh tế nhưng không quá đặc biệt, bù lạikhuôn mặt trắng nõn cũng ánh lên chút hồng hào.
Nàng ngồi ngay ngắn im lặng ở một chỗ, thấy Quách thị ngoắc tay mớibỗng dưng tỏ vẻ ngượng ngùng mà cúi thấp đầu xuống, đôi lông mi đen dàichớp động run rẩy như cánh bướm, nàng đứng lên đi tới bên Quách thị vàVạn thị. Khi nàng bước đi, chuỗi ngọc trường mệnh rung động theo từngnhịp chân, nàng vừa đi vừa tỏ vẻ ngại ngùng, tư thái dịu dàng nhu thuận, trái lại làm nàng càng giống một đứa trẻ, dung mạo xinh đẹp tuyệt trầncó vẻ bớt kiều diễm hơn.
Nàng tới bên cạnh Vạn thị, còn chưa cúi người hành lễ bỗng nhiên đãbị Vạn thị bật dậy bước tới ôm vào trong ngực, sau đó trên đầu nàng vang lên giọng nói đầy thương cảm xen lẫn xúc động: “Đứa nhỏ đáng thươngnày, ba năm không gặp con đã trở thành một Đại cô nương rồi, sao lạikhách sáo với dì như vậy.”
Năm đó Vạn Tân Lôi và mẹ ruột Liêu Hoa của Cẩm Sắt là chị em kếtnghĩa kim lan, vì vậy Cẩm Sắt vẫn hay gọi Vạn thị là dì, hiện giờ bịnàng ta ôm vào trong ngực, nghĩ đến sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-gia-vong-toc/2392170/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.