Ngô thị nghe thấy thế thì lập tức thay đổi vẻ mặt, vẻ cáu gắt khi nãy đã chuyển thành ôn hòa, ngay sau đó cửa được mở ra, Cẩm Sắt vận áokhoác gấm vàng nhạt đính lông chồn, đội mũ trùm đầu bước vào. Nàng mộtmặt bước nhanh tới bên giường, mặt khác đã thu hết tình cảnh trong phòng vào mắt.
Cẩm Sắt thấy Trần thị cúi đầu lặng lẽ ngồi ở bên giường, dưới châncòn đầy mảnh vỡ chưa kịp thu dọn thì nàng khẽ cười đầy trào phúng, Ngôthị hành xử như vậy sớm muộn gì cũng bị người khác xa lánh.
Nàng bước vào trong phòng liền cởi bỏ áo choàng, xoay qua xoay lạicho trên người bớt đi khí lạnh rồi mới bước nhanh tới trước giường đặtmột tay vào lòng bàn tay Ngô thị đang mở ra, mắt đỏ dậy lên, ánh mắttrĩu vẻ lo lắng, sau đó chau mày nói: “Sắc mặt thím sao lại tái nhợt thế này? Chẳng phải thai nhi rất khỏe cơ mà? Sao đột nhiên thím lại bị ngất xỉu thế?”
Ngô thị vỗ về Cẩm Sắt, làm bộ xót xa: “Con cũng đang bị bệnh, sao trễ thế này còn sang đây, thím chẳng qua nhất thời lơ đễnh, không để ý nênvấp ngã, có gì nghiêm trọng đâu.”
Ngô thị là người hiếu thắng, đương nhiên không muốn người khác biếtnàng ta vì quá tức giận nên mới ngất xỉu, Cẩm Sắt nghe vậy thì bụng đầychê cười nhưng mặt vẫn tỏ ra ngại ngùng, nàng nói: “Đáng lẽ con nên sớmđến thăm thím, nhưng không ngờ vừa đặt lưng xuống giường liền ngủ mấycanh giờ, thím không trách con đến quấy rầy người nghỉ ngơi là tốt rồi.Thật sự nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-gia-vong-toc/2392131/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.