“Tứ tiểu thư! Ngũ thiếu gia!”
Tai nghe âm thanh ồn ã càng lúc cànggần, Cẩm Sắt nheo mắt lại, lấy thanh dao găm trong tay áo ra cắt bừatrang phục của mình và Văn Thanh, rồi bôi ít bùn đất lên mặt mình và em, vò cho tóc tai rối loạn, sau đó bảo Văn Thanh cùng ngồi xuống bên cạnhchiếc xe ngựa vỡ tan tành.
Đám hộ vệ và bà vú Diêu gia đã tìm tớinơi, Liễu ma ma được Bạch Chỉ dìu dẫn đầu, nhìn thấy bộ dạng thê thảmcủa Cẩm Sắt và Văn Thanh thì vô cùng hoảng sợ, sau đó nhìn thấy thùng xe vỡ thành bốn mảnh ngay cạnh, Lai Vượng nằm im lìm trên mặt đất không rõ sống chết ngay gần đó thì chân tay bà bất chợt trở nên mềm nhũn, sắcmặt trắng bệch, run rẩy kêu lên. “Tiểu thư!”Đám Bạch Chỉ cũng bị dọa tới phát khiếp, bọn họ đỡ Liễu ma ma chân nam đáchân chiêu chạy tới, Cẩm Sắt thấy vậy thì rúc vào lồng ngực bà nức nởnghẹn ngào nói chẳng ra lời. Nhóm hạ nhân Diêu phủ thấy Cẩm Sắt bị dọatới mức như vậy, ai nấy đều mủi lòng theo, bọn họ nghĩ xe ngựa vỡ tannhư thế mà Tứ tiểu thư và Ngũ thiếu gia còn sống sót được đã là Phật tổphù hộ rồi.
Cẩm Sắt vừa khóc vừa được Liễu ma ma anủi vỗ về, gã thủ lĩnh hộ vệ họ Lương thấy vậy bèn đi tới hỏi: “Tứ tiểuthư và Ngũ thiếu gia có bị thương không?”
Cẩm Sắt rơm rớm lệ, ngẩng đầu nói: “Bannãy khi xe ngựa chạy tới đây, càng xe bỗng dưng bị nứt vỡ, may mà gặpđược hai vị đại ca phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-gia-vong-toc/2392101/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.