Vương ma nhìn Cẩm Sắt bực bội tới nỗimặt mày trắng bệch thì sao có thể không tức tối theo chứ? Bà quả thực vô cùng xót thương cho tiểu thư nhà mình, vốn dĩ là cháu ruột của vị Thủphụ, thiên kim tiểu thư cao quý vô ngần, song số mệnh lại không hề thuận lợi, tuổi còn nhỏ đã phải đối mặt với tình cảnh lang sói hổ báo vờnquanh. Hạng vô sỉ như Diêu gia đây, thực phải khiến người trong toànthiên hạ biết rõ ngọn nguồn thì bà mới có thể hả lòng hả dạ.
“Tiểu thư đừng tức giận kẻo tổn hại đếncơ thể. Chúng ta coi như biết tỏng ý đồ của cả cái nhà này rồi, cần gìphải bực bội thêm nữa!”
Cẩm Sắt đành hít sâu vài hơi, nhoẻn cười lạnh lùng, tay vỗ nhẹ lên nắp chén sứ men xanh khảm hoa mai, mở lời:“Ma ma nói phải, binh đến tướng chặn, nước lên thì đất ngăn, ta khôngtin bọn họ đã đưa Tạ Thiếu Văn vào phủ, còn dám trắng trợn khiêng vào YHuyền viện để bôi nhọ thanh danh của ta! Ma ma, mấy hôm tới người dặn dò nhóm bà vú giữ cửa phải canh chừng cho thật chặt, bất kể ai cũng khôngđược rời viện nếu không có lý do chính đáng, còn cả đám nha hoàn mớiđược mua vào nữa, ma ma cũng phải theo dõi sát sao cho ta, chớ để bọn họ gây chuyện.”
Vương ma ma đáp ứng, nhìn Cẩm Sắt bìnhtĩnh trở lại thì xoay người rời đi, Cẩm Sắt ngồi thẳng người dậy, dùngthêm một chén trà nhỏ nữa mới đứng dậy ra khỏi phòng, dẫn theo Bạch Chỉtới vườn hoa nhỏ phía sau Y Huyền viện. Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-gia-vong-toc/2392073/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.