Nghe cuộc gọi của anh Tần Bắc Yên đã vội vã chạy đến nhìn thấy lần này lại là cô nằm trên giường lòng bàn tay bị thương đến chảy máu. Anh ta liếc mắt nhìn Bạc Trạch Lăng bên cạnh trong lòng không khỏi nảy sinh phẩn nộ.
Bởi vì anh ta biết Tần Du thích cô, cho nên anh cũng biết cô không phải ngày một ngày hai lần này quay về Tần Du phải kết hôn cùng người khác, mấy hôm trước nói khi trở về sẽ đến cô nhi viện cùng bạn bè hình như cũng có Thẩm Dược.
Anh ta không thể tin được anh lại làm cô bị thương trong khi chỉ mới vừa bình phục tháng trước hết ngón tay bị gãy lần này lại là mu bàn tay.
Tần Bắc Yên kiểm tra vết thương rồi rửa vết thương cho cô sau đó mới cẩn thận băng bó lại cho cô, để tay cô lên chiếc chăn bông còn kéo chăn cao lên đắp cho cô.
Anh ta đi đến nhìn Bạc Trạch Lăng nhỏ giọng “Cậu ra ngoài đi, tôi có chuyện muốn nói.”
Anh nhìn cô một lúc rồi mới gật đầu theo anh ta ra ngoài, vừa bước ra khỏi cửa Tần Bắc Yên đã nắm lấy cổ áo của anh trực tiếp vung nắm đấm vào mặt của anh làm cho khoé môi anh bật máu.
“Mẹ kiếp! Cậu bị điên à đột nhiên đánh tôi làm gì.” Anh dùng tay lau đi vết máu trên môi mình khó chịu nhìn anh ta.
Tần Bắc Yên cười nhạt “Tôi điên sao? Cậu mới là kẻ điên đấy.” Anh ta nắm lấy cổ áo của anh tay nổi cả gân xanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi/3742145/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.