Khi cô mơ màng tỉnh lại, thấy cơ thể ươn ướt.
“Em dậy rồi?”
Cô cố gắng nhấc mí mắt nặng trĩu lên, thấy hắn cầm chiếc khăn bông. Hắn lấy tay che mắt cô “Em ngủ thêm đi.”
Lần nữa tỉnh lại, cô thấy hắn nằm bên cạnh mình, nhắm hai mắt lại. Cô ngồi dậy, phát hiện mình mặc chiếc váy ngủ rộng, cơ thể cũng không còn nhớp nháp. Mùi hương trong căn phòng nhắc nhở cô lại chuyện tối qua, mặt cô lập tức đỏ bừng.
Một bàn tay ôm lấy eo cô ngã xuống giường, gương mặt điển trai phóng to trước mặt cô, hắn nằm bên cạnh cô, ôm lấy eo cô “Em tỉnh rồi?”
“Vâng.” Khi cất tiếng, Mộng Vãn Tình xấu hổ muốn tìm cái lỗ chui xuống. Hắn thì cong mắt cười.
Giọng cô khàn cả đi “Bây giờ mấy giờ rồi?”
“Mười giờ, vẫn sớm, em còn thấy mệt không?”
Cô lắc đầu, vùi mặt vào ngực hắn, xấu hổ không dám ngẩng đầu lên.
Dựa vào hắn rồi mới phát giác hắn không măc áo, cảm giác da thịt trần trụi này…
Cả người cô như muốn bốc khói.
Hắn dường như không biết đến sự ngượng ngùng của cô, nói “Hôm nay mới mùng 1, em cứ ngủ đi, dù sao cũng không phải đi Tết ai cả.”
Cô vặn vẹo người trong ngực hắn “Anh thả lỏng một chút, em nóng.”
“Ừm.” Hắn nói tay ra, nhưng khi nhìn xuống cô thì đáy mắt hắn lập tức tối sầm lại. Cô giật mình, tưởng mình làm hắn khó chịu, nhưng khi nhìn xuống thi thấy, vạt áo ngủ lỏng tuột ra, những thứ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi-uoc-mo-em-nhan-lai-duoc-gi/3509229/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.