"Tường Quân..." Giọng nói mềm mại vang lên giữa hàng lang, Mễ Tuyết tiến tới cạnh hắn, đáy mắt hắn thoáng qua vẻ ngạc nhiên "Sao em lại ở đây?"
Lúc này cô phải ở cùng bạn bè chứ?
"Xin lỗi, anh đến hơi muộn chút."
"Không sao." Mễ Tuyết mỉm cười, kéo tay hắn "Em đi ra ngoài hít thở không khí, vừa khéo gặp anh. Anh mau vào đi, mọi người đang mong anh đấy."
Mễ Tuyết đưa hắn vào căn phòng nơi bữa tiệc đang diễn ra, dù sao cũng là người quen, rất nhanh hắn đã hoà nhập với bọn họ. Mễ Tuyết im lặng đứng bên cạnh hắn, không khỏi nhớ đến hình ảnh ban nãy...
Mắt cô ấy không nhầm. Người con gái ban nãy... là người hầu nữ của Hoắc Tường Quân...
Cô gặp người đó rồi...
Nhưng tại sao cô ấy lại đi cùng hắn chứ?
[...]
Mộng Vãn Tình tay xách nách mang túi đồ, yên lặng đứng trong hầm để xe, chào từ biệt Mộng Vãn Hiếu rồi tìm một góc yên lặng đứng đợi hắn.
Cô tựa người vào tường, bóng tối bao phủ lên nuốt trọn thân hình của cô. Mộng Vãn Tình đứng đó, kiên nhẫn chờ đợi hắn xuất hiện.
Không biết qua bao lâu, tiếng bước chân trầm ổn vang lên trong không gian tĩnh mịch, thân hình cao lớn nghiêng bóng dài chậm rãi xuất hiện.
Vẫn là tư thế ung dung quyền quý, vẫn là gương mặt đẹp lạnh lẽo ấy, đôi mắt cô khẽ co lại, trái tim không tự chủ được đập thình thịch.
Có lẽ đây là cảm giác của kẻ đơn phương, từ trong bóng tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi-uoc-mo-em-nhan-lai-duoc-gi/2913881/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.