"Ô...ô!!! Ô ám ói ôi!!!" (Cô...cô!!! Cô dám trói tôi!!!) Hoắc Vũ Hạo trợn trừng mắt với cô. Nữ nhân này thật to gan!!! Dám trói cả gã lại ném ra sau vườn!
"Au ả ôi a!!!" (Mau thả tôi ra!!!)
"Không đấy." Mộng Vãn Tình vênh mặt lên thách thức. Anh ta nói thả thì cô phải thả chắc? Cô không thích đấy, anh ta làm gì được cô?
Làm người không thích, lại thích làm chuột nhắt leo tường. Để xứng đáng làm một người công dân tốt của đất nước, cô sẽ dạy anh ta làm người!
"Ôi ông a o ô âu!!!" (Tôi không tha cho cô đâu!!!) Hoắc Vũ Hạo giãy dụa kịch liệt trên nền đất, mùi nồng của đất và cỏ đan xen xộc vào mũi anh ta. Một thiếu gia cao cao tại thượng như gã lại bị trói lăn lê bò lết trên nền đất bẩn thỉu! Con ả này có thằng c.h.ó Hoắc Tường Quân làm chỗ dựa nên dám vênh váo với gã phải không!!!
Gã mà được cởi trói gã sẽ cho cô ta biết thế nào là lễ độ! Động vào người không nên động là việc ngu xuẩn như thế nào!!!
"A." Cô gãi cằm, nhìn chằm chằm vào gã ta. Làm gì anh ta mới tốt đây?
Khoé môi cô dần dần nhếch lên thành một nụ cười tươi tắn.
"...!" Hoắc Vũ Hạo cảm thấy lạnh sống lưng, nụ cười kia có phần quỷ dị.
Anh ta cảnh giác giật lùi về phía sau "Ô...ô ịn àm ì???" (Cô...cô định làm gì???)
"Em chồng, em dám trèo tường cạy cửa vào phòng của chồng chị, hành động này cực kì không đúng!" Cô cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi-uoc-mo-em-nhan-lai-duoc-gi/2913832/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.