Edit: Nananiwe
Vẻ mặt Nord tràn đầy vui mừng: "Chúng tôi ẩn náu nhiều năm, kế hoạch vô cùng thành công, hiện giờ dẫn đường của Bạch tháp đều cực kỳ dũng mãnh, thậm chí đã có thể ra ngoài chiến đấu. Mà tất cả những dẫn đường giúp đỡ các người chiến đấu ban nãy đều gia nhập quân Tự Do của chúng tôi rồi. Nếu chúng tôi rời khỏi đây thì những dẫn đường này cũng sẽ rời khỏi đây, thậm chí một số quan viên và những dẫn đường đã kết hôn cũng sẽ dẫn theo gia đình rút khỏi đây cùng quân Tự Do chúng tôi. Các người sẽ chiến thắng trở về hoàng cung, có được hoàng thất và những quan viên của mình. Còn về nguyên soái của các người... Ngại quá, đánh giặc tôi không đánh lại anh ấy, nhưng chúng tôi có nhiều người như vậy muốn mang nguyên soái đi vẫn không phải việc khó. Nguyên soái của các người, tôi muốn."
Nord đột nhiên nhếch môi cười: "Vậy... chúng tôi đi đây, tạm biệt."
Công dân đế quốc nháy mắt hoảng loạn!
Không có dẫn đường của Bạch tháp và nguyên soái, thế mà hoàng thất và đám quan viên hà hiếp dân chúng kia còn muốn trở về, bọn họ có thể có hy vọng gì chứ!
Nord hơi dừng lại: "Nếu các người không muốn tôi đi thì phái ra một người đại diện ra nói chuyện với tôi, thế nào?"
Công dân đế quốc lại trăm miệng một lời đồng thanh hô lên "Nguyên soái".
Nord búng ngón tay vô cùng ngông cuồng: "Mau, mang ống kính đến trước mặt nguyên soái được hô to nhất nào!"
Keith giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-dau-nguoc/2591682/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.