Đây không phải là tòa nhà bình thường mà là thương xá, bên trong bao gồm đủ thứ, có đồ dùng sinh hoạt, thực phẩm, điện khí, châu báu, vân vân và vân vân. Giống như thương xá bình thường chúng ta bình thường đi dạo.
Tả Minh Vũ kéo Nghiêm Học thở hổn hển chạy lên tầng hai.
“A Học, trước kiếm chỗ nghỉ ngơi một chút đi.” Tả Minh Vũ nhìn Nghiêm Học thở hồng hộc, rất là đau lòng.
“Ừm, được.” Nghiêm Học lo lắng đến tùy thời gặp cương thi cần giữ thể lực, vui vẻ đồng ý.
Nghiêm Học và Tả Minh Vũ núp trong góc cầu thang thoát hiểm, vừa nghỉ ngơi vừa quan sát tình hình bên ngoài. Đột nhiên như có tiếng bước chân. Tả Minh Vũ, Nghiêm Học thần kinh thả lỏng chớp mắt lại căng thẳng. Nghiêm Học khẩn trương nhìn hành lang, lúc này xuất hiện một bóng người ở ngã rẽ thang lầu. Nghiêm Học nâng súng chuẩn bị bắn nhưng bị Tả Minh Vũ cản lại.
“A Học, dường như là con người.”
Giống như để chứng minh lời của Tả Minh Vũ, người này thấy anh và Nghiêm Học thì biểu tình từ hốt hoảng biến vui mừng, hét to.
“Có người sống, tốt quá!”
Nghiêm Học nhanh chóng lao lên bịt miệng người kia.
“Xuỵt, bộ tưởng kêu cương thi lại đây hết hả?”
Người đàn ông lắc đầu nguầy nguậy, thế này Nghiêm Học mới thả tay ra.
Người đàn ông nhỏ giọng nói.
“Chỉ có hai người ư? Tôi kiếm lâu lắm mới thấy người sống, làm tôi sợ muốn chết. Chúng ta cùng đi đi, tôi không muốn một mình nữa. Tôi tên Đào Chân, các người kêu Tiểu Chân là được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cuong-thi-noi-chuyen-yeu-duong/198377/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.