Tả Minh Vũ đối với hành vi của Trì Nham rất là tức giận và phẫn nộ. Vốn anh tưởng mọi người cùng quay về G thị, sau đó mình và Nghiêm Học cùng đi sở nghiên cứu A-11, nhưng hành vi của Trì Nham khiến anh từ bỏ suy nghĩ này. Anh biết, còn lại mấy người đều thật sự coi họ là bạn bè, nhưng anh sợ hãi. Tuy Nghiêm Học sẽ không chết nhưng anh vẫn sợ. Anh bất đắc dĩ sống một trăm ba mươi năm, cuối cùng mới tìm ra người mình muốn sống trọn đợi, đây là lỗi tại ai? Ai cũng không sai.
Tả Minh Vũ cần phải nghỉ ngơi bổ máu, Nghiêm Học cùng anh trở lại G thị. Bởi vì họ phải đưa Hàn Thanh Hương về G thị, đương nhiên nàng nhất quyết không đồng ý. Nhưng bảy người dựa theo tình báo làm ra mấy kế hoạch, nếu Hàn Thanh Hương tham gia sẽ gặp nguy hiểm, mà năng lực tự bảo vệ của nàng quá yếu, sẽ khiến Đào Chân phân tâm. Sau này Hàn Thanh Hương suy nghĩ, cũng được thôi, cho nên nàng không bướng bỉnh nữa. Bất đắc dĩ chỉ có thể lưu luyến chia tay mọi người. Đào Chân đương nhiên cũng không nỡ để Hàn Thanh Hương rời đi, dù sao mình đi một chuyến này không biết có thể trở về nữa không. Nhưng y cũng yên tâm, ít nhất Hàn Thanh Hương an toàn.
Trước khi chia tay, Đào Chân đưa thẻ tín dụng cho nàng, nói.
“Nếu tôi không trở về thì quên tôi đi, sống cho tốt.”
Nói xong y quay đầu đi, không nhìn nàng nữa. Y sợ mình hối hận, sợ mình luyến tiếc.
Trước khi đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cuong-thi-noi-chuyen-yeu-duong/1341193/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.