Nghiêm Học nghỉ ngơi một lát cảm thấy đỡ hơn nhiều, mọi người tiếp tục tiến lên. Nhưng không có hoa thì còn có sâu. Đang đi thì Tả Minh Vũ đưa tay ngăn lại mọi người.
“Sao vậy?” Khâu Tử Dạ hỏi.
Tả Minh Vũ phẩy tay, ý bảo mọi người đừng lên tiếng. Nghiêm Học nghiêng tai lắng nghe. Mọi người yên tĩnh nghe nhưng không nghe thấy gì hết.
“Tiếng vỗ cánh?” Nghiêm Học hỏi.
“Ưm, đại khái cách một trăm mét, nhưng xem tốc độ thì khoảng hai mươi phút sẽ đến.” Tả Minh Vũ bổ sung.
“Là cái gì?” Trì Nham hỏi.
“Ong mật.” Nghiêm Học nói. “Tôi cảm giác là nó.”
“Ừ, rất giống.” Tả Minh Vũ nói.
“Có bao nhiêu?” Tả Niệm hỏi ra vấn đề mấu chốt.
“Không ít hơn năm vạn con.” Nghiêm Học nói.
“Hơn nữa chắc thể tích không nhỏ.” Tả Minh Vũ bổ sung.
“Vậy chúng ta nên làm sao đây?” Khâu Tử Lộ hỏi.
“Đem súng đổi thành đao, mục tiêu di động quá nhanh, không dễ đánh trúng.” Tả Minh Vũ ngẫm nghĩ, nói tiếp. “Kiếm một ít thanh gỗ làm đuốc, nhanh chút đi, không còn nhiều thời gian!”
“A Học, Tứ ca, hai người chờ tại đây, tôi đi xem coi.” Tả Minh Vũ nói xong thì đã biến mất bóng dáng.
Tuy Nghiêm Học lo lắng cho anh nhưng không rảnh rỗi, chỉ có thể vừa kiếm gỗ vừa xem xung quanh coi anh đã về chưa. Mười mấy phút sau Tả Minh Vũ quay lại. Thì ra anh đi G thị mua vải và xăng, còn có bật lửa. Mọi người làm mười sáu cây đuốc, một người hai cây. Vừa đốt lên chỉ thấy có tiếng *Ong ong*, thanh âm dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cuong-thi-noi-chuyen-yeu-duong/1341190/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.