Sáng sớm ngày thứ hai, Tả Minh Vũ dặn dò mọi người.
“Lát nữa mặc kệ nghe thấy cái gì, nếu tôi không kêu các người thì không cho phép ai tiến vào!”
“Nghe anh nói vậy thật đáng sợ!” Hàn Thanh Hương nói.
“Không sao đâu, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.” Nghiêm Học tiếp lời. Tuy nói chắc chắn nhưng có thể cảm giác được cậu vẫn rất khẩn trương.
“Oa! A Học, cậu sẽ vĩnh viễn mười tám tuổi á~!” Đào Chân nói giỡn.
“Biến đi! Tôi đã hai mươi hai tuổi rồi!” Nghiêm Học bất mãn bĩu môi.
“Không phải đâu, cậu mới nhỏ hơn tôi một tuổi!!!” Đào Chân kinh ngạc, sau đó lại nói. “Nhưng lớn lên thật là búp-bê!”
“Ông mới búp bê! Cả nhà ông đều búp bê!” Nghiêm Học tức giận rống.
Mọi người bị chọc tức cười, Nghiêm Học cũng thả lỏng hơn.
Đấu miệng vài câu, mọi người ra khỏi phòng hai người. Tả Minh Vũ từ tủ lạnh lấy ra túi máu, sắp bắt đầu.
“A Học, chuẩn bị xong chưa?’
Nghiêm Học gật đầu.
“Bắt đầu đi!”
Tả Minh Vũ cắn cổ tay mình, chỗ động mạch, đưa bàn tay đẫm máu tới trước mặt Nghiêm Học.
“A Học, uống hết mười ngụm, không thể thiếu.”
Nghiêm Học hai tay cầm tay Tả Minh Vũ, cúi đầu uống hớp lớn. Mùi máu đậm dặc khiến Nghiêm Học muốn nôn. Miễn cưỡng nhịn xuống buồn nôn, cậu uống hết mười hớp, thầm đếm, vừa uống đủ thì nhanh chóng nhả ra.
“A Học, thấy thế nào?”
“Minh Vũ, cảm giác thật lạ. Mới bắt đầu cảm thấy mùi máu tươi thật tởm, nhưng uống vài ngụm thì thấy nó ngon, giờ cảm giác thân thể nóng lên.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cuong-thi-noi-chuyen-yeu-duong/1341184/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.