Đối thủ
Nhi vừa thở phì phò vừa đi ra cửa công ty.Thật đúng là ngàn cân treo sợi tóc.Cái gọi là nguy hiểm đứng tim bây giờ cô đã tận hưởng rồi.Khó khăn lắm mới trốn thoát được khỏi cái tên động vật đơn bào dính như keo dính chuột ấy.Cũng may cô nhanh trí,nói với hắn cô tới tháng nhưng ko mang băng bảo hắn đi mua ko thì chắc chắn ko thoát được.Mà cái tên đó sao tự dưng tốt quá.Lập tức chạy đi ko suy nghĩ.Thế nên mới nói trên đời này có 1 số người sinh ra chỉ để bị lừa gạt.Động vật đơn bào là 1 ví dụ,hắn bị ko ít bạn hắn lừa,mà vẫn hết lòng vì bạn.Nhưng nghĩ lại thì,lại có cảm giác trái tim hơi thắt lại,lồng ngực có chút đau.Nhi lắc lắc đầu.Ko được.Nhân đạo với kẻ thù là tự sát.Thế kỷ 21,tân tiến hiện đại,hết thời đại của kịch truyền hình nhân vật nữ chính trong sáng,ngu ngốc,tấm hồn to như hồ ba bể,đến kẻ thù cũng giúp rồi.Cái thể loại ngu ngốc ấy ko bao giờ còn tồn tại đến ngày nay.Chắc chắn là bị qui luật hà khắc của tự nhiên đào thải.Thế kỷ 21,hiện đại có nghĩa là ko được nhân nhượng với kẻ thù.Nhân đạo là tự sát.Cho nên cô lại càng ko phải nhân vật nữ chính ngu ngốc có chỉ số thông minh 1 chữ số ấy,sao cô lại phải thấy thương xót cho hắn.
Nhi còn đang kiên cường bất khuất suy nghĩ thì đã thấy 1 chiếc oto đỗ ngay trước mặt.Kính xe từ từ hạ xuống,trên xe ló ra 1 gương mặt khôi ngô trắng trẻo,đôi mắt to tròn,làn môi dày xinh xắn nhìn cô tươi cười.
“Lên xe!” Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cuoc-trai-tim/1324240/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.