Trừng phạt
Từ xưa đến nay,dù là thời đại phong kiến,hay thời đại dân chủ,như 1 đạo luật bất thành văn ko cần ghi chép đó là mỗi khi bạn phạm sai lầm,bạn phải chịu trừng phạt.Trừng phạt có nhiều cấp độ nặng nhẹ khác nhau,tùy theo tội trạng và thái độ thành khẩn khi bạn nhận lỗi.Trong cuộc sống hằng ngày,ko cần phải trong những phiên tòa người ta mới dùng tới trừng phạt.Khi 1 đứa trẻ mắc sai lầm,người mẹ cũng có thể trừng phạt nhẹ để răn đe.Để đứa trẻ biết sai trái và ko được tái phạm nữa.Đây cũng là 1 trong những cách thức để uốn nắn rèn luyện những thói hư cho trẻ nhỏ.
Vì thế,trẻ con hư nhất định phải chịu trừng phạt để lần sau ko được tái phạm nữa.
Nhi hôm nay lại như mọi ngày,chật vật bước xuống giường.Ngày hôm qua chiều ko được ngủ,tối lại đi làm thêm,kết quả vừa về nhà lúc 5h sáng mắt đã biểu tình đòi trả lương.Cô cũng ko biết mình lên giường bằng cách nào,chỉ biết khi cái đồng hồ liên tục kêu réo,cô bực bội mà tỉnh dậy đạp cho nó 1 cái.Nó đành nằm im re dưới đất bại trận.Nhưng cô còn chưa nằm được thêm 5 phút,thì lại tới điện thoại làm phiền.Nghe cái tiếng chuông inh ỏi là biết ngay kẻ quấy rối là ai rồi.Cả tối qua hắn nhắn tin,rồi lại gọi điện thoại nhưng vì tâm trạng tốt,lại đang ăn uống vui vẻ,cô bực bội tắt luôn nguồn điện thoại.Mãi hôm nay tới sáng sớm về nhà mới mở máy,thì phát hiện hộp thư đến 20 tin nhắn của cái tên điên ấy.Còn đến cả chục cuộc gọi nhỡ.Bực bội vứt điện thoại dưới gối mà đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cuoc-trai-tim/1324222/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.