"Ah....."
Tôi hiểu ngay lập tức. Caelus vừa có ý định tự tử. Không dễ để mong đợi sự điềm tĩnh như vậy từ anh ấy. Anh ấy có thể sẽ trút mọi lời dị nghị lên tôi vì đã làm phiền anh ấy.
Tuy nhiên, tôi phải đối mặt với nó. Tôi đã chặn mũi kiếm của Caelus ngay bây giờ, nhưng nếu tôi muốn tiếp tục sống trong tương lai, tôi phải ôm lấy nỗi thống khổ đã vấy bẩn anh ta.
Để xóa bỏ cái bóng của cái chết khỏi Caelus, tôi phải đặt chân lên với một quyết tâm kiên định.
Caelus đang ngồi trên chiếc ghế dài như tôi đã tưởng tượng.
Mái tóc dài màu bạc của anh ấy xõa qua vai, và đôi mắt tím huyền bí của anh ấy giống như đá quý thoáng. Bộ quần áo rộng thùng thình của anh vẫn chưa được chỉnh chu.
"... Ngươi là cái gì?"
Không có sinh lực trong giọng nói của anh, nhưng giọng nói lạnh lùng của anh phát ra. Tối ưỡn ngực như thể tôi không hề sợ hãi.
"Tên tôi là Hestia. Hầu tước Caelus."
Đây là lần đầu tiên tôi nói chuyện với các nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết. Tôi đã ước không khí sẽ dễ chịu hơn nếu có thể, nhưng bây giờ thì khác,tôi phải có sự lựa chọn cho riêng mình.
"Đó sẽ là một điều thực sự tồi tệ. Ta rất vui khi đến trước khi ngài bị thương. Có rất nhiều người yêu mến và quan tâm đến Marquis, và mọi người chắc hẳn đã rất ngạc nhiên. Ta thực sự rất nhẹ nhõm. Cảm ơn rất nhiều vì đã an toàn."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cho-nhan-vat-bi-bo-roi-yeu-thich-nhat-cua-toi/3457232/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.