Mắt Lạc Vân vẫn nhìn chai rượu trên bàn, cái miệng không ngừng mở to, dù sao hắn đã đóng băng nốt cái thẻ còn lại của cô rồi, chính xác hơn là tịch thu thế nên cô quyết định chơi tới bến luôn. Lạc Vân cầm chai rượu lên, tu một hơi hết sạch. Mấy ông trùm khác nhìn cô mà lo sợ, lo sợ bởi vì Hi Hoa đang ngồi đó và mặt hắn ngày càng tối đi. Đó là biểu hiện không tốt một chút nào!!!
Hết chai này Lạc Vân lại cầm chai khác lên, mấy cô gái nhìn cô với ánh mắt hết sức quái đản kiểu như: “Đây mà là vợ ông trùm á?” Lạc Vân mặc kệ hết, cô mở nút chai rồi dốc ngược nó, cô tu hết luôn chai này. Tô Lạc Vân lúc này cũng ngà ngà say rồi, cô quay lại nhìn Hi Hoa. “Bộp” Lạc Vân vỗ mạnh vào hai bên cánh tay hắn, cô lắc qua lắc lại người hắn không ngừng.
-Em chỉ còn đúng mỗi cái thẻ đấy thôi, ức, trả lại cho em đi, ức, em hứa, sẽ không uống nữa. Ức! Móc ngoéo đi! Em xin thề! Anh mau trả lại nguồn sống cho em, ức, không là em mách mẹ đấy!
-Tùy em!
-Á! Ý anh là anh không trả cho em chứ gì! Ức! Được thôi, em đi mách mẹ Châu, anh chờ đó.
Nói rồi cô cũng rời khỏi ghế, Hi Hoa nghe thấy là mẹ mình thì cũng đứng lên, hắn rất sợ mẹ, đặc biệt nếu là Lạc Vân mách lẻo thì hắn càng sợ. Mấy ông trùm khác cũng nói đỡ cho Hi Hoa nhưng Lạc Vân vẫn không chịu nghe mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cho-anh-ke-hoach-hoan-hao/3650318/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.