Màn đêm buông xuống, những giọt sương rơi phủ xuống mặt lá, Lạc Vân cảm thấy trời ngày càng lạnh mà Hi Hoa lại mặc một chiếc sườn xám, dáng người lại trông như có thể ốm bất cứ lúc nào, cô liền ôm lấy hắn. Hơi ấm từ cô truyền sang hắn khiến hắn cảm thấy ấm áp hơn phần nào. Cảnh Nghi không biết lấy từ đâu ra một chiếc chăn, choàng lên cho Hi Hoa. Hắn vẫy tay với Cảnh Nghi ý muốn hắn ở lại.
-Ngày mai thuê người thu dọn đồ đạc của ta.
-Ngài tính chuyển đi đâu sao?
-Đúng vậy!- Hắn cười vui vẻ nhìn Cảnh Nghi.
-Địa chỉ?
-Hừm, ta cũng không rõ nữa, ta chỉ biết mật khẩu nhà thôi!
Cảnh Nghi lập tức lia mắt về phía của Lạc Vân.
-À ừm, khu Kim Golden, tầng 10, số phòng là 1099.
Lạc Vân chợt nhận ra, trên tầng đấy chỉ có đúng phòng của cô và của Giai Tuệ. Cảnh Nghi lập tức lưu thông tin vào bộ nhớ, hắn ra dấu “Ok” với cô để biểu thị hắn đã rõ những gì hắn cần.
Tiếng gõ cửa liên tục vang lên khiến Lạc Vân tỉnh giấc khỏi giấc mộng đẹp, cô đang mơ thấy OTP của cô đang đến với nhau nên cô rất cay cú khi có người phá hỏng giấc mơ đẹp ấy của cô. Với tâm trạng không mấy vui vẻ, cô bước từng bước chậm chạp ra mở cửa. Tiếng “cạch” của cửa vang lên, sau đó là một toán người lao vào, mang theo vô số thùng lớn thùng bé đặt vào trong căn nhà của cô.
Hi Hoa bước vào bên trong căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cho-anh-ke-hoach-hoan-hao/3648425/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.